Diên Vỹ

Ngăn Lòng

có những cái nhớ, chỉ biết thở dài người ạ
bởi làm sao cho ai hiểu được lòng
bao chờ đợi hóa thành vô nghĩa
mình nhớ người, biết người nhớ mình không....
lòng tự nhủ theo năm dài tháng rộng
tình sẽ tan, nhớ cũng sẽ tan
ta cố dối, cố ủi an mình thế
nhưng tim lòng vẫn không khỏi nát tan....
tiếng rắc réo của đàn bầu, tranh, sáo
đưa ta vào cõi nhớ mù khơi
từng nhịp điệu hồn như rã rượi
ta nhớ người, nhớ quá người ơi ....!
phải chi cách trăm sông ngàn núi
để ta còn có cớ ủi an
ngày ba buổi: sáng, chiều cùng tối ...
muốn gặp người đâu phải khó khăn ....!
ừ, ta cố bắt lòng im lặng
cố ngăn tim, không cho nỗi nhớ tìm về
theo ngày tháng tình sẽ là sương khói
và hồn ta, thoát kiếp u mê ....!
15/06/06

Được bạn: diên vỹ
Đăng Ngày:15/06/06 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Ngăn Lòng"